Consumer
lending makes up the bulk of North American bank lending, and of this,
residential mortgages make up by far the largest share. Mortgages are
used to buy residences and the homes themselves are often the security
that collateralizes the loan. Mortgages are typically written for 30
year repayment periods and interest rates may be fixed, adjustable, or
variable. Although a variety of more exotic mortgage products were
offered during the U.S. housing bubble of the 2000s, many of the riskier
products, including "pick-a-payment" mortgages and negative
amortization loans, are much less common now.
Automobile
lending is another significant category of secured lending for many
banks. Compared to mortgage lending, auto loans are typically for
shorter terms and higher rates. Banks face extensive competition in auto
lending from other financial institutions, like captive auto financing
operations run by automobile manufacturers and dealers.
Prior
to the collapse of the housing bubble, home equity lending was a
fast-growing segment of consumer lending for many banks. Home equity
lending basically involves lending money to consumers, for whatever
purposes they wish, with the equity in their home, that is, the
difference between the appraised value of the home and any outstanding
mortgage, as the collateral.
As
the cost of post-secondary education continues to rise, more and more
students find that they have to take out loans to pay for their
education. Accordingly, student lending has been a growth market for
many banks. Student lending is typically unsecured and there are three
primary types of student loans in the United States: federally sponsored
subsidized loans, where the federal government pays the interest while
the student is in school, federally sponsored unsubsidized loans and
private loans.
Credit
cards are another significant lending type and an interesting case.
Credit cards are, in essence, personal lines of credit that can be drawn
down at any time. While Visa and MasterCard are well-known names in
credit cards, they do not actually underwrite any of the lending. Visa
and MasterCard simply run the proprietary networks through which money
(debits and credits) is moved around between the shopper's bank and the
merchant's bank, after a transaction.
Not
all banks engage in credit card lending and the rates of default are
traditionally much higher than in mortgage lending or other types of
secured lending. That said, credit card lending delivers lucrative fees
for banks: Interchange fees charged to merchants for accepting the card
and entering into the transaction, late-payment fees, currency exchange,
over-the-limit and other fees for the card user, as well as elevated
rates on the balances that credit card users carry, from one month to
the next.
Dich :
Hoạt
động cho vay tiêu dùng chiếm phần chủ yếu trong hoạt động cho vay
của ngân hàng tại Bắc Mỹ, và trong số này, các khoản vay thế chấp nhà ở
chiếm phần lớn nhất. Tiền vay thế chấp thường dùng để mua nhà cửa và
bản thân các ngôi nhà thường là vật thế chấp để vay. Các hợp đồng vay
thế chấp thường được soạn có thời hạn hoàn trả 30 năm và lãi suất có thể
cố định, có thể điều chỉnh hoặc có thể thay đổi. Mặc dù nhiều sản phẩm
cho vay thế chấp kỳ cục được chào mời trong giai đoạn bong bóng nhà
đất của Mỹ những năm 2000, nhưng hiện nay nhiều sản phẩm rủi ro hơn
đối với ngân hàng, bao gồm những khoản cho vay thế chấp lựa chọn thanh
toán và khoản vay trả nợ âm (tiền trả hàng tháng dùng để trả lãi chứ
không để trả tiền gốc), lại ít được khách hàng biết đến hơn.
Cho
vay mua xe là một loại cho vay có bảo đảm quan trọng nữa đối với nhiều
ngân hàng. So với cho vay thế chấp nhà, các khoản cho vay mua xe thường
có thời hạn ngắn hơn và lãi suất cao hơn. Các ngân hàng đối mặt với cạnh
tranh gay gắt trong lĩnh vực cho vay mua xe từ những tổ chức tài chính
khác, chẳng hạn các nhà sản xuất và kinh doanh xe hơi tài trợ mua xe có
ràng buộc.
Trước
khi bong bóng nhà đất xì hơi, cho vay thế chấp giá trị vốn nhà là phân
khúc cho vay tiêu dùng có tăng trưởng nóng của nhiều ngân hàng. Cho
vay thế chấp giá trị vốn nhà về cơ bản bao gồm việc cho người tiêu dùng
vay tiền, với bất kỳ mục đích nào họ muốn, mà giá trị vốn ngôi nhà
của họ, tức chênh lệch giữa giá trị ước tính của ngôi nhà và bất kỳ
khoản vay thế chấp chưa trả nào, là tài sản thế chấp.
Vì
học phí ở bậc đại học tiếp tục tăng, ngày càng nhiều sinh viên nhận
thấy họ phải mượn tiền để đóng học phí. Cho nên, với nhiều ngân hàng,
cho sinh viên vay là một thị trường tăng trưởng. Khoản vay dành cho sinh
viên thường không có bảo đảm, và ở Mỹ có ba loại khoản vay dành cho
sinh viên chính: khoản vay có trợ cấp do chính quyền liên bang tài trợ,
loại này chính quyền liên bang trả lãi khi sinh viên theo học, khoản
vay không có trợ cấp do chính quyền liên bang tài trợ và khoản vay tư
nhân.
Thẻ
tín dụng là một loại cho vay quan trọng nữa và là một trường hợp đáng
chú ý. Về bản chất, thẻ tín dụng là mức tín dụng cá nhân có thể được
lập bất kỳ lúc nào. Mặc dù Visa và MasterCard là những tên gọi thẻ tín
dụng nổi tiếng, nhưng thực tế chúng không đứng sau bất kỳ khoản cho
vay nào. Visa và MasterCard đơn giản là làm cho các mạng lưới độc quyền
hoạt động, mà qua đó tiền (tiền nợ và tiền có) được chuyển giữa ngân
hàng của người mua hàng và ngân hàng của người bán hàng, sau một giao
dịch.
Không
phải ngân hàng nào cũng cho vay qua thẻ tín dụng và tỷ lệ không thanh
toán đúng hạn thường cao hơn nhiều cho vay thế chấp nhà hay các loại
cho vay có bảo đảm khác. Tuy nhiên, cho vay qua thẻ tín dụng đem lại
các khoản phí béo bở cho ngân hàng: Phí trao đổi thương buôn phải trả để
ngân hàng chấp nhận thẻ và thực hiện giao dịch, phí thanh toán trễ, phí
trao đổi ngoại tệ, phí vì vượt quá hạn mức và các khoản phí khác dành
cho chủ thẻ, cũng như lãi suất tăng cao đối với số dư chủ thẻ tín
dụng chuyển từ tháng này sang tháng kế tiếp.